12.25.2011

[25] Just so hard...

Ta tham lam lắm sao ? Ta thấy ta có tham lam lắm đâu ó_ò
Người ta tìm đâu phải người xuất chúng ? Ta tìm người đâu cần tướng mạo ? Ta cũng đâu cần gia thế ? Ta cũng đâu ép buộc y phải học thật giỏi ?
Ta chỉ đơn giản cần một người biết cư xử và quan tâm đến ta thôi mà. Như vậy là khó lắm hay sao ?

Khi ta buồn ta bộc lộ ra rất rõ, tại sao lại không quan tâm đến ? Lúc như thế ta rất cần sự quan tâm mà, chỉ được một chút thôi ta cũng sẽ rất cảm kích
Quả thật ta có quá khích khi vui, có thể sẽ rất phiền lòng. Cũng không nên kì thị ta chứ ? Bất quá chỉ là lơ đi mặc kệ ta cũng được mà, ta không có trách cứ gì đâu
Những khi ta đau đừng tìm ta gây rối, như vậy ta sẽ không làm ai khó chịu. Qua một thời gian ta sẽ khỏi, chỉ đơn giản như vậy thôi mà
Khi nhớ đến ta cho ta một tin nhắn, mỗi khi mở điện thoại ta thấy tin nhắn quan tâm ta ta sẽ rất ấm áp, 300đ/tin, nhiều lắm hay sao ? Hay là không có lúc nào nhớ đến ta hết ?

...

Là ta tham lam hay là người tham lam ?
Cái ta cần chung quy cũng chỉ là những hành động đơn giản như vậy nhưng người lại đòi hỏi rất nhiều

...

Ta cung cấp không đủ ? Hay bản tính vốn đã tham lam ?
Một mình ta là không đủ ? Dù biết người ta đã là hoa có chủ vẫn muốn nhúng tay vào ?
Giả ngây thơ khờ dại gì chứ, chẳng phải đã hiểu quá rõ về nhau sao ? Đấy, quan hệ như thế làm sao tìm được 2 chữ lâu bền ?

Ta đâu phải ích kỉ hay khó khăn gì đến mức nhất nhất phải làm ta vui lòng, làm gì thì cũng nói ta một tiếng a ~ Ta sẽ chấp nhận cho dù khó đến đâu đi chăng nữa, tội tình gì phải dấu diếm ?! Trên đời ta ghét nhất chính là giả dối, cho dù ta đã cho cơ hội bao nhiêu đi chăng nữa vẫn nói dối ta là sao ?

Ngoại tình, cứ trả lời một câu là có. Một phút nhất thời hám của lạ ta không trách, chỉ cần đã chấm dứt, ta sẽ không nói gì thêm
Làm chuyện có lỗi với ta, cứ trước mặt ta nhận hết. Ta sẽ buồn sẽ giận, nhưng rồi ta sẽ rất vui vì đã nói. Tội tình gì lại làm cho ta chán ghét như thế ? Chả có ích lợi gì cả

Có những thứ sờ sờ ra như thế mà vẫn chối cho được, ta đây không còn biện pháp. Có lẽ chấm dứt chính là cách tốt nhất. Ta hiện tại chán ngấy cái màn kịch giả dối đó rồi, vốn ta cũng không ưa lại làm cho ta bội thực thì làm sao mà ta không ngán cơ chứ !?

Mở miệng thì bảo là yêu ta, chớp mắt lại ngó đến người vừa đi qua, trong đầu đang suy nghĩ đến người khác. Ta cũng biết là có yêu đó, đùng một phát lại thay đổi ngay chứ gì. Ta không cần đâu, tính chiếm hữu ta cao lắm

...

Nhắc đến...
Cái gì mà "Sau khi chia tay rồi có còn được như vậy không ?"
Nhìn mặt ta giống một đứa dễ dãi đến mức đó à ? Này, ta vốn không chịu được sự khinh bỉ của người khác đâu nhé !? Cứ không phải là chấp nhận dễ dàng bắt đầu cái mối quan hệ này thì muốn suy nghĩ ta như thế nào cũng được

Ta công nhận lúc đó ta không suy nghĩ, không đòi hỏi gì đã chấp nhận quen
Nhưng cũng không cần vịnh vào cái cớ đó rồi hết lần này đến lần khác ra mặt khinh thường ta như vậy
Ta công nhận ta không có nhiều mối quan hệ bên ngoài cũng như không suốt ngày lếch cái mặt ngoài đường
Nhưng đừng có vì như thế mà nghĩ ta cù lần rồi qua mặt ta lúc nào cũng được

"Đến giờ anh vẫn không hiểu tại sao lúc trước 2 đứa mình lại quen nhau?"
"Anh nhớ lại hình như hồi trước anh đâu có tỏ tình đâu ta"
"Quen anh em mới được nổi tiếng chứ bộ, khoái muốn chết rou"
"Sau khi chia tay rồi có còn được như vậy không?"

Một đứa như ta xứng đáng để nhận những câu nói như thế từ người yêu của mình sao ?
Cứ trả lời là không cố ý nhưng lúc nói ra những lời đó thì trong đầu đem ta ra so sánh với cái gì ? Trong lòng nghĩ rằng ta hèn mạt đến bao nhiêu ?
Ta không nói ra không phải là ta không để ý, ta không nói cũng không có nghĩa là ta không biết. Ta im lặng chỉ để quan sát thôi
Bổng dưng ta phát hiện bởi vì ta im lặng cho nên mới rẻ tiền trong mắt người ta như vậy

Danm it !~
Không thể tiếp tục thì dừng lại đi
Dù gì cũng chỉ là năn nỉ theo trách nhiệm khi bị người yêu đòi chia tay thôi mà
Qua chừng 2 tuần lại chạy theo đối tượng mới chứ khó gì đâu ?
Chẳng phải lúc đang quen ta cũng quăng mồi câu mồi chày rất nhiều đứa hay sao ?
Giỏi như thế, ta vốn không quan trọng a ~

11.08.2011

[08] It's just a wind

Chẳng thể nhớ nỗi đã bao lâu rồi ta không động tay vào viết blog
Không biết có phải là ta trốn tránh quá giỏi hay không mà biến thành mất tích luôn thế này, nhưng có một tin vui là ta đã tốt hơn trước rất nhiều, tức là không còn cái kiểu như "TMD ! Anh là thằng khốn nạn" =]]
Không hẳn là dứt được, khó lắm a ~ Nhưng như thế này ta cảm thấy rất tốt rồi

.

Mà không hiểu sao mấy ngày gần đây cứ bị kéo về với quá khứ. Các bé mới làm fan, hình card, wallpaper, poster, giai điệu nhạc lởn vởn... Nga, ta khó khăn lắm mới có thể được như thế này, ta đã thay đổi rất nhiều, từ bỏ rất nhiều thứ mới được như thế này, ta sẽ không để những thứ nhỏ nhặt làm hỏng hết công sức của ta a

Nói thì thấy lớn lao mặc dù nó chỉ là chuyện nhỏ nhưng mà làm thì tốn rất nhiều thời gian và quyết tâm a ^_^

.

Có thể nói, cuộc sống của ta thực tế hơn rất nhiều. Cũng đã có bạn trai a, nhưng có cái lí do chung là con trai thường rất vô tâm, vô tâm đến nỗi ta chẳng cảm nhận được tình yêu của người ta đối với mình, như thế có phải rất khổ tâm hay không ?

Ta phát hiện ra ngày trước ta đối người khác, đặc biệt là em Voi, vô tâm như thế nào thì bây giờ ta chính là hưởng lại tất cả như thế ấy. Đúng là quả báo mà T^T

Còn có, càng ngày càng thích, càng ngày càng bị cuốn húc, chính là càng ngày cũng càng mệt mỏi. Khổ thật, tại sao chẳng ai chịu nghiêm túc nhỉ ? Mở miệng thì nói là nghiêm túc nhưng hành động thì vẫn cứ thờ ơ
A ~ Ta lại phải nhắc lại cái câu đấy ư :">
Ta không cần một người chỉ biết nói những lời yêu thương ngọt ngào, cũng không cần những món quà đắt tiền đến thường xuyên, cái ta cần chính là những hành động ôn nhu a, quan tâm a ~

Ta chính là một đứa trẻ khốn khổ, rất sợ bị bỏ rơi mà. Căn bản là cần quan tâm cơ. Thế mà....

Thôi, không nói tiếp cái lan man này =]] Đến mùa quýt sang năm mất >"<

.

Tuy nói rằng cuộc sống của ta dạo này thực tế hơn trước rất nhiều nhưng cũng không hoàn toàn là tốt, ta dần dần chẳng thể tập trung suy nghĩ một chuyện cho đàng hoàng nữa. Tại sao phụ nữ cứ bị cảm xúc xen lẫn lí trí nhỉ !? Như thế thì thật là bất tiện, nó làm cho ta chả giải quyết được vấn đề nào cho ra trò cả T_T

.

Rõ ràng là mấy ngày gần đây rất kì lạ. Nhận được tin 28/3 lại ngồi cười 1 mình dù đã mở miệng nói rằng chả liên quan, thấy một hình ảnh super cute của một người mà mình ghét lại ngồi hét như fangirl cuồng tình và đỉnh cao là ngồi đọc fanaccount lại rưng rưng nước mắt.... Ta cứ tưởng là sẽ không như thế này nữa chứ, nhưng mà đọc được dòng bất chấp mọi điều để có thể đi xem bọn họ diễn làm ta thực hâm mộ, mà cũng thực tủi thân
Adi, thực là vẫn còn nặng lắm :]] Không nên vui mừng quá sớm a ~

Còn có, dạo này quả thật rất đẹp, một nét đẹp hiện đại a, nam tính a, thực tế a ~
Quăng mất đi rồi cái sự ngây thơ của ngày xưa, cái long lanh huyền ảo, cái huyễn hoặc không thực đến nỗi chả dám chạm vào vì sợ vụt mất...
Là do ta thực tế hóa cuộc sống, hay sự thay đổi không phải là ta ?
Ta nghĩ câu trả lời thuộc về đáp án chung :D

Dạo này tốt lắm, cả 2 bên đều tốt lắm. Đều tiến gần đến thành công và ngày càng cách xa nhau hơn. Ta biết rằng có một phần đã ngủ say, ngủ say trong rất nhiều rất nhiều nơi, rồi sẽ có một ngày nó sẽ thực sự thức dậy - một cách mạnh mẽ và mãnh liệt. Bởi vì có nó ngủ say như thế, cho dù có cách xa bao nhiêu ta cũng không màng tới

Không suy nghĩ quá nhiều về nó sẽ không cảm thấy nó dài, dù gì bây giờ cũng đã chờ đc gần 3 năm, rõ ràng là một khoảng thời gian dài, nhưng nếu chờ đến 5 năm ? Sẽ nhanh thôi, thoắt cái, sẽ lại tràn đầy sức sống

Đấy, rõ ràng. Đào đâu ra được một tình yêu đẹp đẽ như thế ?!

.

Bây giờ ta nhớ đến giọng hát ấm áp ngày xưa, mỗi lần cất lên nước mắt ta liền rơi xuống
Ta nhớ từng cử chỉ, từng hành động, từng cách nhấn âm, từng cái nhíu mày
Nhớ những giai điệu mượt mà sâu lắng, nhớ giọng hát nhẹ êm chứa biết bao cảm xúc
Nhớ từng giọt nước mắt và từng nụ cười, không phải chỉ của ta mà của trên vạn người
Nhớ khoảnh khắc hạnh phúc khi nhìn thấy một sân khấu trọn vẹn hoàn chỉnh
Nhớ sự đồng âm ngân luyến hoàn chỉnh trong từng câu hát
Ta nhớ một người mà như nhớ cả vạn người
Ta nhớ từng lời ca ngân nga từng biểu cảm lắng đọng
Ta nhớ tình yêu của ta ngày trước, cũng mãnh liệt, đầy ám ảnh và đau thương
P/S: Ta yêu hắn, ta yêu anh, ta yêu cô, ta yêu em, ta yêu nàng :X

.

Chỉ là cơn gió thoáng qua
Mà sao lòng lại đau đến thế
Cái này là tình cờ đọc được, lại trùng khớp câu trên rất quen thuộc cho nên không quên =]]

10.13.2011

[28] Comeback

Đã một thời gian dài ta không viết blog...
Thật ra, chính là vì mãi mê chơi game nên chẳng còn thời gian lê lếch lướt web như ngày trước. Kéo theo đó là hệ lụy bỏ bê cả blog
Mà căn bản chính là vì cuộc đời những ngày gần đây đơn giản cũng chỉ có game nên không có nhiều thứ để nói >"<

.

Lâu rồi không có cảm giác này, lo sợ a ~
Kể cũng thật lạ...Khi mà phát hiện người ta lợi dụng mình thì người bình thường sẽ sinh ra cảm giác chán ghét, khi đó ta lại có cảm giác sợ a, ta thật bất bình thường nha >"<
Cơ mà...trước giờ ta vẫn bất bình thường a (_ _|||)

.

Hiện tại để bản thân lâm vào trạng thái phân vân...Có nên tiếp tục hay là không ?
Nếu thực sự người ta có cảm giác thì mình sẽ không dừng lại, nhưng nếu ngược lại ?
Làm sao biết được a ~ Làm sao biết được ~
Không biết được thì có nên tiếp tục hay không a ~

Chộ, thiệt nhảm ="=
Loạn cả lên @.@
Thiệt khộ T_T

.

Nhưng mà có tin đáng mừng là ta chính thức vức bỏ tên kia rou \(^o^)/~
Thật ra là còn một số vấn đề nho nhỏ, nó có chút vướn víu, nhưng chung quy vức bỏ chính là vức bỏ a ~
Nhẹ nhõm nhẹ nhõm ~ ~ Có chút cảm giác tội lỗi...

.

Thiên a ~ Sau một thời gian dài không viết blog hiện tại chả biết viết gì nữa >"<

.

Vào game là để trốn tránh, hiện tại chính là vẫn đang trong quá trình trốn tránh
Có những chuyện rất khó để từ bỏ, ta là ta rất thông minh, ta không gượng ép, ta cứ chậm chạp mà đi đến mục đích. Bởi vì ta đã lún quá sâu, nên không thể trong một thời gian ngắn mà ép nó trôi đi hết được
Không hấp tấp, không gấp gáp, kết quả ra sau có lẽ trong tương lai sẽ biết. Ta cũng mong đó là một kết quả mang tính tích cực, mặc dù ta cũng rất nuối tiếc nhưng ta biết nên là như vậy
Rồi sẽ có một ngày, ta sẽ cười thanh thản mà nói rằng anh đã trở thành hồi ức, ta biết sẽ có một ngày như vậy. Không phải là ta thanh minh, chỉ là hiện tại ta đang thúc đẩy quá trình đến với ngày đó nhanh một chút

Trốn tránh không phải là một biện pháp tốt. Nhưng ta chỉ biết có mỗi biện pháp này để có thể giải quyết vấn đề mà thôi

.

Hôm qua nghe người ta bảo trên đời này có 2 loại người. Một loại người đi tìm niềm vui và một loại người trốn tránh nỗi đau
Ta không nghe kịp người đi tìm niềm vui sẽ như thế nào, nhưng ta nghe được người trốn tránh nỗi đau sẽ có ngọn lửa hy vọng rất to lớn, hy vọng mình có thể thoát khỏi nỗi đau
Hình ảnh Cassiopeia hiện lên tràn ngập trong đầu ta khi nghe đến đó
Ta không biết diễn tả tại sao ta lại nghĩ đến hình ảnh đó, nhưng ta thấy cứ như câu nói đó được sinh ra để dành cho trường hợp của Cassiopeia vậy

6.19.2011

[Pics] Jaejoong in Vietnam - Part 2




Credit: as tagged
Shared: heyjj + K@istar

Re-up by Sarahmi Shita
Take out with full credit!

DO NOT HOT LINK !

Damn it !
Thằng khốn nhà anh cứ thích chu mỏ !!!

Mẹ kiếp...
What the...